Thứ Năm, 12 tháng 5, 2011

Mác 6:37: "HÃY CHO HỌ ĂN"

HÃY CHO HỌ MỘT THỨ GÌ ĐỂ ĂN

Mác 6:37

MS Ray Pritchard

Người dịch: Đoàn Danh/MS Nguyễn D. Tân

(Sứ điệp cho Lễ Tốt nghiệp ở Trường Kinh Thánh New Brunswick Bible, Ngày 1 Tháng 5 năm 2011).

Khi tôi suy nghĩ về những điều tôi sẽ nói với các bạn trưa nay, lý trí tôi bị kéo đến phép lạ duy nhứt của Chúa Jêsus được nhắc lại trong cả bốn sách Tin Lành. Chúng ta biết rõ nếu có điều chi từng được đưa ra trong Kinh thánh, thì điều đó là sự thực và chúng ta nên tin theo điều đó, thế nhưng khi Đức Thánh Linh cứ nhắc đi nhắc lại điều mình nói, chắc phải là có một bài học gì rất là quan trọng. Có một phép lạ và là phép lạ duy nhứt mà Mathiơ, Mác, Luca và Giăng hết thảy đều ghi lại. Tất nhiên là tôi đang đề cập tới câu chuyện cung cấp đồ ăn cho 5000 người ấy.

Tôi muốn tập trung vào một chi tiết của câu chuyện. Khi đoàn dân đông đến với Chúa Jêsus trong đồng vắng, Ngài đã cảm động với lòng đầy thương xót vì Ngài nhìn thấy họ quá mệt mỏi và đói khát nữa. Đến cuối ngày, các môn đồ đề nghị rằng Ngài phải để cho họ trở về nhà đặng họ tìm thứ chi đó để mà ăn. Mác 6:35-37 cho chúng ta biết sự việc đã xảy ra:

“Trời đã chiều, môn đồ tới gần Ngài mà thưa rằng: Chỗ nầy là vắng vẻ, và trời đã chiều rồi; xin cho dân chúng về, để họ đi các nơi nhà quê và các làng gần đây đặng mua đồ ăn. Ngài đáp rằng: Chính các ngươi phải cho họ ăn".

Các bạn biết rõ phần còn lại của câu chuyện rồi, thể nào họ đã tìm được đứa trẻ với năm ổ bánh và hai con cá và thể nào Chúa Jêsus đã chúc phước cho bữa ăn trưa sơ sài ấy khiến nó đủ cho 5000 người ăn với 12 giỏ còn thừa lại.

Đây là một trong những phép lạ vĩ đại của Kinh Thánh. 5000 người đang đói meo không được mời và rồi họ ở lại để dùng bữa. Tất nhiên, hãy tưởng tượng việc dọn ra 5000 đĩa bánh pizza, kiểu Chicago xem. Dĩ nhiên một đĩa bánh ấy cũng đã tốn bộn xu. Giả sử bạn phải cho 5000 người ăn tối nay đi. Bạn sẽ làm gì chứ?

Trời xế chiều rồi, dân chúng thì mệt mỏi và đói meo, và tiệm Burger King ở địa phương đã đóng cửa để chuẩn bị cho ngày mai. Tiệm gần nhất là Tim Horton thì ở trong thành Jerusalem, và tiệm Pizza Hut không đưa bánh ra đồng vắng được. Các môn đồ đưa ra một đề nghị rất thực tế: “Hãy bảo họ về để họ tự tìm đồ ăn”. Lời đề nghị ấy quả là hợp lý lắm. Lời đề nghị đó không đưa ra từ những động cơ xấu xa. Tự bản thân họ, các môn đồ chẳng có một nguồn lực nào để làm thỏa mãn nhu cần quá lớn lao như thế nầy. Họ chẳng có thứ đồ ăn hay chút tiền bạc nào cả. Họ có thể làm chi được ư? Đáp: Họ chẳng thể làm gì được cả!

Họ không nhìn thấy 5000 người; họ đã nhìn thấy 5000 nan đề mà họ không thể giải quyết được.

Phần lớn chúng ta cũng sẽ nói y như họ. Chúng ta mau mắn nhìn thấy những việc chúng ta không thể làm và mau mắn nói tới những điều chúng ta không có. Các môn đồ đã nhìn thấy đoàn dân đông và nhận ra tính cách bất khả thi của họ. Không cứ cách nào đó, họ đã quên rằng Con của Đức Chúa Trời đang đứng ngay đó cùng với họ.

Chuyến phiêu lưu vĩ đại cứu giúp tha nhân

Tôi yêu câu nói đó, khi Chúa Jêsus phán: “Chính các ngươi phải cho họ ăn” (câu 37). Thật là buồn cười vì các môn đồ chỉ có biết giải thích lý do tại sao họ không thể cho đám dân đông nầy ăn. Tôi tự nghĩ lúc đó có thể trong lòng họ đang suy nghĩ như thế nầy: “Ngài muốn chúng tôi cho đám dân đông nầy ăn chăng? Ngài nói đùa hả! Bộ Ngài không nghe chúng tôi vừa nói gì sao? Chúng tôi không có đồng nào và chúng tôi chẳng có chút thức ăn chi hết. Chắc là chúng tôi thất bại không truyền đạt được điều chúng tôi muốn nói với Ngài”. Chúa Jêsus không để cho người của Ngài rơi vào cảnh chẳng đặng đừng. Ngài muốn họ dấn thân vào chuyến phiêu lưu vĩ đại lo cứu giúp người khác.

Đây là cách Chúa Jêsus thường làm việc với các môn đồ Ngài. Rất nhiều lần Ngài đặt chúng ta vào những tình trạng chúng ta thấy mình vô dụng trong đó, và rồi Ngài phán: “Hãy làm việc gì đó đi!” Trong nổi thất vọng, chúng ta kêu la với thiên đàng: “Làm sao đây?” và Ngài đáp: “Ta rất vui khi các ngươi kêu cầu”. Ấy chẳng phải Chúa Jêsus muốn chúng ta phải thất bại đâu, song Ngài muốn chúng ta nhìn biết rằng không có Ngài chúng ta chẳng làm chi được. Sự thành công của chúng ta hoàn toàn nương vào Ngài, và chúng ta mau học biết rằng, chúng ta sẽ là người sung sướng nhất.

Câu chuyện của Giăng nói tới phép lạ nầy cho chúng ta biết rằng chính Anhrê là người đã tìm được cậu bé với năm ổ bánh và hai con cá rồi đem nó đến với Chúa Jêsus. Chúng ta không bỏ qua bài học hiển nhiên ở đây: Đừng xem khinh ngày của những việc nhỏ. Chỉ vì một việc nhỏ chúng ta hay xem như vô nghĩa thôi, không có nghĩa là Đức Chúa Trời không thể sử dụng nó. Ngài đã sử dụng mấy giọt nước mắt của một đứa trẻ để lôi cuốn con gái của Pharaôn, và con trẻ Môise được cứu ra khỏi cái chết trước mắt. Sau đó Ngài sử dụng cây trượng của Môise để giải cứu con cái của Israel. Và về sau một gã thiếu niên có tên là David đã sử dụng một hòn đá trơn nhẵn để đánh bại gã Gôliát khỗng lồ kia. Giờ đây, Chúa Jêsus sắp sửa cho 5000 người ăn với năm ổ bánh và hai con cá. Tầm cở không là vấn đề với Đức Chúa Trời. Ngài có thể sử dụng bất cứ thứ gì mà chúng ta dâng hiến cho Ngài.

Những tình huống căng thẳng

Khi tôi đứng lui lại rồi suy gẫm về phép lạ kỳ diệu nầy, một lẽ thật dường như trỗi hơn lên trên mọi sự khác. Nếu bạn muốn, hãy gọi đây là phần đạo đức của câu chuyện: Đức Chúa Trời thường đặt chúng ta vào những hoàn cảnh mà ở đó chúng ta bị định phải thất bại để buộc chúng ta hoàn toàn nương cậy vào Ngài để khi phép lạ xảy đến, chỉ một mình Ngài nhận được sự khen ngợi. Đây là chiến lược thiêng liêng đã được lặp đi lặp lại nhiều lần trong Kinh Thánh và trong kinh nghiệm của chính chúng ta. Chúng ta thường thấy mình ở chỗ thất bại không lối thoát, không có một sự lựa chọn tốt đẹp nào cả, và chẳng có một phương thức chữa chạy nào của con người cho tình huống của chúng ta. Đức Chúa Trời cho phép điều nầy xảy ra để chúng ta sẽ kêu la với Ngài. Và khi sự giải cứu đến, chúng ta buộc phải dâng hoàn toàn sự ngợi khen lên cho Đức Chúa Trời.

Chúng ta hãy gói ghém sứ điệp nầy với ba bài học dường như đặc biệt thích ứng cho phần tiếp thu của chúng ta hôm nay. Gần như hết thảy chúng ta, các bạn sẽ đi ra từ đây để phục vụ trong các hoàn cảnh đầy thách thức. Chẳng sớm thì muộn (có lẽ đối với đa số các bạn), các bạn sẽ đến với tận cùng tri thức, sự khôn ngoan, năng khiếu, sức lực, tài hùng biện, tính sáng tạo, và sức lôi cuốn của chính các bạn. Sự phục vụ có một phương thức vắt cạn tính tự phụ tự mãn của chúng ta và tỏ ra cho chúng ta thấy chúng ta thực sự yếu đuối là dường nào.

Khi điều đó xảy ra, các bạn sẽ khám phá ra thực sự các bạn đang tin theo điều gì!?! Các bạn đã học thần học từ các giáo sư của mình, song các bạn sẽ khám phá ra điều các bạn thực sự tin khi giây phút khủng hoảng đến và Chúa Jêsus phán với các bạn: “Hãy cho họ ăn”.

Hãy tin tôi đi, đúng là một việc rất căng khi không có đồng bạc nào, không có thế lực của con người, và chẳng có cách nào để thỏa mãn mọi nhu cần đang có ở trước mặt các bạn. Và Chúa Jêsus vẫn phán với các bạn chính câu nói mà Ngài đã phán với người của Ngài từ lâu lắm rồi: “Dân nầy đang đói khát. Các ngươi hãy cho họ ăn”.

Bất khả thi, Khó khăn, Làm Xong

Bài học #1: Sự thực cho thấy rằng điều chi bất khả thi không được thoái thác vì chưa nổ lực để thực hiện công việc ấy. Thường thì chúng ta kết luận rằng điều chi không thể làm được thì chúng ta không mắc mớ gì phải nổ lực để làm công việc ấy. Nếu Môise nắm lấy thái độ ấy, người Do thái vẫn còn ở trong xứ Aicập. Nếu Giôsuê đã cảm nhận theo cách ấy, các bức tường thành Giêricô vẫn sẽ còn nguyên xi. Nếu David có định kiến ấy, Gôliát vẫn còn gây khủng khiếp cho dân Israel. Các bạn chưa hề biết được điều Đức Chúa Trời sẽ thực hiện, vì vậy đừng gạt bỏ tính khả thi của một phép lạ xảy đến trên đường lối của các bạn.

Bài học #2: Đức Chúa Trời yêu cầu chúng ta phải thực hiện điều bất khả thi và rồi Ngài ban cho bất cứ điều chi chúng ta cần để vâng theo mạng lịnh của Ngài. Erwin Lutzer chỉ ra rằng Chúa Jêsus thường bảo dân sự phải thực hiện những việc bất khả thi. Đối với một người què, Ngài phán: “Hãy chỗi dậy, vác lấy giường ngươi mà đi”. Đối với một người đã chết, Ngài kêu lên: “Hỡi Laxarơ, hãy ra”. Có một ý nghĩa trong đó từng mạng lịnh của Đức Chúa Trời là bất khả thi cho chúng ta để vâng theo. Chúng ta luôn luôn thiếu thốn những gì chúng ta cần có để vâng theo các mạng lịnh của Đức Chúa Trời. Nhưng Đức Chúa Trời là thành tín ban cho chúng ta bất cứ điều chi chúng ta có cần khi chúng ta cầu hỏi Ngài. Những gì Đức Chúa Trời đòi hỏi, Ngài cung ứng cho. Ngài “bảo chúng ta bay và Ngài ban cho chúng ta đôi cánh”.

Bài học #3: Khi chúng ta dâng hiến các tài nguyên sơ sài của mình cho Đức Chúa Trời, chúng ta khám phá ra rằng điều bất khả thi chẳng còn là bất khả thi nữa. Cách đây nhiều năm, tôi có một dẫn chứng từ J. Hudson Taylor, một nhân vật đức tin lỗi lạc, mọi nổ lực truyền giáo của ông đã giúp mở mang đạo Tin lành tại Trung quốc. Có nhiều lần ông đã nhìn thấy Đức Chúa Trời thực hiện những công việc lạ lùng khi đối diện với các hoàn cảnh vô vọng và đầy thù nghịch chết người. Khi suy gẫm đến các kinh nghiệm của ông, ông lưu ý rằng “có ba giai đọan trong bất kỳ công việc nào mà chúng ta nổ lực vì Đức Chúa Trời: Bất Khả Thi, Khó Khăn, và Làm Xong” (“Impossible, Difficult, Done”). Tôi thấy mình được khích lệ rất nhiều bởi câu nói ấy vì có nhiều thời điểm khi hết thảy chúng ta dường như bị dính vào chặng đường “bất khả thi” trong cuộc sống. Hãy phấn khởi lên, các bạn chưa hề biết, nhưng tính bất khả thi của các bạn chỉ có thể là “giai đoạn 1” của một phép lạ đầy quyền năng mà Đức Chúa Trời sẽ hoàn thành vì lợi ích cho các bạn đấy.

Điều Harry Ironside nói với Jack Wyrtzen

Phần nhiều người trong các bạn đều biết về Word of Life, chức vụ thanh niên toàn cầu được khởi động bởi Jack Wyrtzen ở thành phố Nữu Ước cách đây bảy mươi năm. Một thanh niên có tên là Harry Bollback hiệp với Jack là tay đánh dương cầm của ông. Khi nhớ lại các năm tháng đầu đời đó trong một sứ điệp có đề tựa là: “Bạn đang làm gì với phần đời còn lại của mình?” Harry nhớ lại khi ông và Jack Wyrtzen du hành qua Chicago viếng thăm Harry Ironside, lúc bấy giờ ông là Mục sư của Hội thánh Moody. Harry nói họ đã đi ngang qua một thư viện đầy những sách báo để đến tại văn phòng của Mục sư Ironside. Khi sau cùng họ đến nơi, Mục sư Ironside đã hỏi Jack Word of Life cần bao nhiêu tiền mỗi tuần. Khi Jack nói họ cần US$3000 mỗi tuần (nên nhớ đó là ở thập niên 1940), Harry Ironside nói: “Số tiền ấy nhiều đấy. Điều chi sẽ xảy ra nếu các bạn không có số tiền ấy?” Jack đáp: “Tôi đoán họ sẽ nhốt tôi vào tù thôi”. Mục sư Ironside nói: “Các bạn đừng lo về việc ấy, Đức Chúa Trời chưa hề bỏ rơi bất cứ ai, và các bạn chưa quan trọng đủ cho Ngài để Ngài cho bạn một ngoại lệ đâu”.

Đức Chúa Trời cũng sẽ không có một ngoại lệ đối với chúng ta nữa!

Tôi kết thúc bằng cách đề cập tới Lễ tốt nghiệp của NBBI. Chúng tôi rất tự hào về các bạn. Khi các bạn đi ra từ chỗ nầy, cho phép tôi in ấn tư tưởng nầy vào các bạn:

Đức Chúa Trời sẽ ban cho các bạn bất cứ điều chi các bạn cần để làm xong ý chỉ của Ngài. Và Ngài sẽ làm như vậy . . .

Theo thì thuận tiện của chính Ngài,

Trong đường lối của chính Ngài,

Theo chính ý chỉ của Ngài.

Khi Ngài phán: “Hãy cho họ ăn”, Ngài sẽ ban cho các bạn bất cứ điều chi các bạn cần để không một ai ra về mà đói khát hết. Ngài sẽ làm chính xác như thế, chẳng có ai dám nói khác đi.

Với sự tin tưởng ấy, các bạn có thể nhận bằng cấp của mình rồi dấn thân vào trong thế gian mà hầu việc Chúa.

Lời khuyên của tôi dành cho các bạn rất đơn sơ:

Đừng sợ hãi.

Hãy mơ những giấc mơ lớn.

Phải dạn dĩ lên.

Phải can đảm.

Đức Chúa Trời sẽ ban cho các bạn bất cứ điều chi bạn cần để làm theo ý chỉ của Ngài. Trong sự tin cậy đó, chúng tôi sai các bạn ra đi từ đây với sự vui mừng và niềm hy vọng thật lớn lao. Giờ đây, hãy đi ra và làm nhiều việc lớn cho Đức Chúa Trời.

Lạy Chúa, Ngài không đưa chúng con xa đến điểm nầy để rồi bỏ chúng con tại đó. Chúng con đã đi xa đến chỗ nầy bởi đức tin, chúng con cứ thẳng tiến bởi sự thành tín của Ngài. Như Ngài đã ở với chúng con trong những năm tháng qua, chúng con cầu xin Ngài tiếp tục dẫn dắt chúng con vào cuộc tương lai. Chúng con vui sướng dâng lễ tốt nghiệp nầy vào trong tay của Ngài. Xin hãy quan phòng họ. Xin dẫn dắt họ. Xin bảo hộ họ. Xin chúc phước cho họ. Hãy lấy mọi điều họ có và nhân rộng nó ra vì sự vinh hiển của Ngài. Xin ban cho họ từng phước hạnh khi họ hầu việc Ngài. Chúng con cầu nguyện mọi sự nầy trong danh đầy quyền năng của Chúa Jêsus. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét