Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013

HÃY Ở LẠI VỚI TA


Bài học từ các thí dụ ... Hãy ở lại với ta:
Thí dụ nói tới người đàn bà goá khăng khăng

Tác giả: Darris McNeely

Đức tin ở trong lời cầu nguyện chúng ta thốt ra với giọng nói yếu ớt trong giờ phút tối tăm nhất của đời sống chúng ta. Khi giọng nói của chúng ta yếu ớt nhất là khi chúng ta nghe thấy giọng nói êm dịu nhỏ nhẹ của Đức Chúa Trời.

Người đàn bà goá:
            Khi câu chuyện của Đấng Christ mở ra, bên trong thành phố của vị quan án nầy có một người đàn bà goá, bà ta có một nan đề. Bà ta kính mến Đức Chúa Trời, nhưng nan đề còn lớn lao hơn bà có thể chịu đựng. Điều nầy đã tạo ra mối quan tâm lớn lao của bà kể từ khi bà ta còn có thể tự lực cánh sinh và có khả năng tự chăm sóc cho bản thân mình.
            Ai đó lấn lướt bà ta và kết quả là một tình huống tranh cãi mà bà ta không sao chịu được. Sự trông cậy duy nhứt của bà ta theo luật định là phải đến gặp vị quan án rồi trình bày duyên cớ của mình.
            Bà ta xin xét lẽ sự công bình, vị quan án đang lắng nghe và thấy rằng bà ta đã ăn ở phải lẽ rồi can thiệp cho bà ta. Dường như bà ta đã thực hiện nhiều lần đến với vị quan án để nài xin được xét lẽ cho, song ông ta chẳng chịu nghe.
            Một thời gian trôi qua. Sự nài xin của người đàn bà goá cứ khăng khăng không dứt. Bà ta cần sự giúp đỡ. Bà ta cần sự khuây khoả. Vị quan án, hay ai đó, sẽ giúp cho bà ta? Sự việc dường như vô vọng rồi!
Một vết nứt ở mặt ngoài
            Ngay cả tấm lòng chai đá nhất không đầu hàng để thông cảm hoàn cảnh của người khác có thể chùng xuống qua sự quấy rối liên tục như vầy. Thế rồi, thời điểm bực tức đã đến khi vị quan án nhận ra ông không muốn nhìn thấy người đàn bà nầy xuất hiện trước mặt ông ta nữa.
            Ông ta kết luận sẽ chăm chú nghe trường hợp của bà ta rồi xét xử theo lẽ công bình có cần. Ông ta không muốn bị kiệt sức hay bị làm cho bối rối mãi bởi trường hợp kéo dài. Có thể là có một sự bức rức về tội lỗi, nhưng một sự mong muốn áp đến cần phải xét cho xong với người đàn bà nầy và với trường hợp của bà ta.
            Ngày đến, khi vị quan án cho triệu tập xét xử trong sự ưu đãi cho người đàn bà goá nầy. Trường hợp được xét duyệt, và người đàn bà trở về nhà mình. Bà ta đã tiếp thu được bài học có giá trị về sự công bình của con người. Trên hết mọi sự, bà ta đã học biết phải bám lấy vụ kiện — chớ không chịu thua — phải thật khăng khăng. Đến cuối cùng, điều phải sẽ đắc thắng.
Sự khôn ngoan từ vị quan án bất công
            Đấng Christ bảo chúng ta phải "nghe lời quan án không công bình đó đã nói" (Luca 18:6). Trong phần kết luận của vị quan án có một bài học. Không phải bài học theo kiểu vị quan án có đâu, một người khó chịu và kiêu căng, mà là một bài học trong chỗ làm thế nào chúng ta tiếp cận mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời kìa.
            Sự việc cho thấy chẳng phải Đức Chúa Trời là bất công hay chẳng quan tâm. Chúa Jêsus muốn chúng ta tiếp thu một việc về cách Ngài và Đức Chúa Cha điều động "phòng xử án" của họ. Đức Chúa Trời là quan án công bình của toàn thế gian, và sự phán xét của Ngài luôn luôn là công bằng và không thiên vị, và thời điểm của Ngài luôn luôn là thích ứng.
            Khi ấy, Chúa Jêsus đưa ra nhận định của Ngài: "Vậy, có lẽ nào Đức Chúa Trời chẳng xét lẽ công bình cho những người đã được chọn, là kẻ đêm ngày kêu xin Ngài, mà lại chậm chạp đến cứu họ sao?" (Luca 18:7). Người được chọn là dân sự của Đức Chúa Trời, là thuộc viên được kêu gọi, được chọn và trung tín trong Thân của Đấng Christ. Trong phút chốc, Đấng Christ nhắm vào nhóm người nầy mà Ngài gọi là "thuộc về Ngài".
            Câu nói nầy không loại trừ đặc quyền trả lời cho những lời cầu nguyện của bất cứ ai vào thời điểm hay nơi chốn nào, mà nó có một sứ điệp cho những người được Đức Chúa Cha kêu gọi để trở thành chi thể của Hội thánh Ngài. Có những thời điểm dầu ngay cả người được chọn của Đức Chúa Trời sẽ thắc mắc liệu Ngài có nghe lời cầu nguyện của họ và có hiểu rằng họ cần những câu trả lời tức thì hay không!?! Họ đưa ra những lời thỉnh cầu hàng ngày của họ ở trước ngai của Đức Chúa Trời, xin xét lẽ công bình, xin được chữa lành, xin được bình an trong tâm trí hay xin sự tha thứ và một tấm lòng trong sạch.
            Khi giấc ngủ tránh né họ và họ thức giấc lúc nửa đêm không thể ngủ được, họ cầu nguyện, tìm kiếm sự hiểu biết và yên ủi. Họ khao khát cái chạm nhẹ nhàng nơi bàn tay yêu thương của Đức Chúa Trời đưa họ đến với một nơi rộng rãi hay đồng cỏ xanh tươi nơi có thể tìm được mé nước bình tịnh.
            Đức Chúa Trời lắng nghe cả thảy. Đấng Christ phán: "Ngài …chậm chạp đến cứu họ sao?" (Luca 18:7). Ngài biết ngay chúng ta cần gì, trước khi chúng ta xuất hiện trong sự hiện diện của Ngài. Ngài lắng nghe từng lời của chúng ta trong sự cầu nguyện. Lỗ tai Ngài không điếc đâu.
            Khi ấy Đấng Christ phán ra một việc chúng ta có thể thấy khó mà tin được: "Ta nói cùng các ngươi, Ngài sẽ vội vàng xét lẽ công bình cho họ. Song khi Con người đến, há sẽ thấy đức tin trên mặt đất chăng?" (Luca 18:8).
            Vội vàng sao? Chúng ta phải bình luận về việc ấy xem. Thậm chí chúng ta sẽ nghĩ rằng Đức Chúa Trời không nghe hay rất chậm đáp ứng. Nhưng chúng ta sẽ lầm. Vì mục đích thật của thí dụ nầy nằm trong câu hỏi: "Há sẽ thấy đức tin trên mặt đất chăng?"
            Đức tin là điều mà người đàn bà goá khăng khăng nầy đã có. Đức tin cho thấy chủ trương của bà ta là công bình và bà ta đã ở về phía lẽ phải. Đức tin cho thấy rằng luật pháp đã ở về phía của bà ta và luật pháp là tốt lành và trọn vẹn phục vụ cho những ai là nạn nhân của sự bất công. Đức tin cho thấy ngay cả vì quan án sừng sõ lòng chai cứng nhất sẽ phải chìa tay ra với hoàn cảnh của người goá bụa như bà ta và từ những chỗ gay go lắm của tấm lòng, khiến phải hành động như ông ta đã làm.
            Qua trường hợp đức tin nầy, Đấng Christ đang tỏ ra cho chúng ta biết phải sống khăng khăng với sự chúng ta bước đi với Đức Chúa Trời. Đừng thối lui. Đừng dừng lại việc tin tưởng. Đừng bao giờ bắt đầu nghĩ Ngài chẳng hiện diện ở kia, hay Ngài đã quên, hoặc Ngài chẳng quan tâm.
            Đức Chúa Trời đang hiện diện ở đó, và Ngài đang lắng nghe. Những gì chúng ta nghĩ là một sự “chậm trễ” thì chẳng có với Đức Chúa Trời đâu. Thời gian với Đức Chúa Trời không phải là thời gian như với chúng ta đâu. Hãy nhớ, Đấng Christ phán Đức Chúa Trời "sẽ vội vàng xét lẽ cho họ". Đức Chúa Trời luôn luôn là đúng giờ — thời điểm của Ngài.
"Hãy ở lại với Ta"
            Những gì Đấng Christ đang phán với chúng ta là "hãy ở lại với Ta". Hãy quay lại với phần mở đầu của thí dụ, ở đó Luca đưa ra lý do cho bài học: "Đức Chúa Jêsus phán cùng môn đồ một thí dụ, để tỏ ra rằng phải cầu nguyện luôn, chớ hề mỏi mệt" (Luca 18:1, phần nhấn mạnh được thêm vào).
            Người đàn bà goá không mệt mỏi. Bà ta cứ đến gặp vị quan án và tìm kiếm sự công bình. Chúng ta cần phải giữ việc đến với Đức Chúa Trời trong sự cầu nguyện cho từng nhu cần và từng thiếu thốn. Chúng ta không thể mỏi mệt và thối lui trong thất vọng và bỏ cuộc được.
            Đức Chúa Trời sẽ hoàn tất những gì Ngài đã khởi sự nơi từng người được chọn của Ngài (xem Philíp 1:6). Ngài là ngay thẳng và công bình và sẽ đáp lời cầu nguyện của chúng ta (Mathiơ 7:7-11). Ngài đã phán như thế, và Ngài sẽ làm như thế. Về phần chúng ta, chúng ta cứ đến với ngôi công bình và thương xót của Ngài và cứ cầu xin. Đức Chúa Trời không mệt mỏi khi lắng nghe chúng ta. Ngài không chơi một game với chúng ta để xem coi bao lâu hay bao nhiêu lần chúng ta quay trở lại.
            Lời hứa của Ngài là lắng nghe và không chập chạm đối cùng chúng ta. Ngài phán: Hãy ở lại với Ta khi ngươi mạnh khoẻ và hạnh phúc, khi mọi nhu cần của ngươi đã được thoả. Hãy ở lại với Ta khi ngươi có công ăn việc làm và tài khoản ngân hàng của ngươi đầy đủ. Hãy ở lại với Ta khi mặt trời đang chiếu sáng và cuộc sống thì tốt lành và ngọn gió đang ở sau lưng ngươi. Hãy ở lại với Ta khi ngươi có những câu trả lời, bạn bè và sự tán thưởng của đám đông. Hãy ở lại với Ta khi người đang tin cậy, khôn khéo và thành thực.
            Hãy ở lại với Ta, Ngài phán, khi cuộc sống là tốt lành, và rồi ngươi sẽ học biết kính sợ Ta trong mọi sự, và sự giàu có và đủ thứ ngươi có sẽ phục vụ ngươi và nhiều người khác nữa.
            Những cũng: Hãy ở với Ta, Ngài phán, khi ngươi ốm yếu, đói khát và không biết bữa ăn sắp tới sẽ đến từ đâu. Ngài phán, Hãy ở với Ta, Ngài phán, khi sức khoẻ của ngươi lụn bại hay một tai nạn xảy ra và ngươi chịu khổ mà trước đây chưa hề có. Ngài phán, Hãy ở với Ta, khi mọi sự ngươi đã làm bị vụn nát trước mắt ngươi và những kẻ mà tình bạn của người ấy ngươi thèm khát không thể nhớ đến tên ngươi. Hãy ở với Ta, Đức Chúa Trời phán, khi ngươi sống cô đơn và sợ hãi tư tưởng phải ra khỏi giường mỗi ngày giống như phải giáp mặt với một sự phấn đấu bất khả thi.   .
            Hãy ở với Ta, Ngài phán, thêm một ngày nữa, thêm một lần nữa và thêm một lời cầu nguyện nữa. Hãy ở với Ta vì chẳng còn có ai khác nữa.
            Đây là những gì câu chuyện nói tới người đàn bà goá khăng khăng dạy chúng ta về sự cầu nguyện và đức tin mà chẳng mỏi mệt. Chúng ta có thể mất nhiều thứ trong đời nầy, nhưng đừng bao giờ nghĩ đến việc để cho tấm lòng phải chào hàng trước sự thất vọng và vô tín. Hãy canh giữ lòng mình. Phải bền đỗ giống như người đàn bà goá kia khi chạy đến với vị quan án con người, tin vào sự thật và công bình cuối cùng sẽ thắng.
            Hãy ở với Ta, Đức Chúa Trời phán, vì Ta sẽ đem ngươi vào Vương Quốc đời đời của Ta. Ta sẽ làm xong những gì Ta đã khởi sự nơi ngươi. Hãy kiên nhẫn và đừng mỏi mệt!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét