Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Sáng thế ký 6:7-9: "Người Có Tên Là Nôê"



Người Có Tên Là Nôê
Sáng thế ký 6:7-9 và các phần khác
Phần giới thiệu:     
            Một khám phá đáy biển đã làm cho người ta càng thêm tin vào câu chuyện nước lụt của Nôê. Những nhà khám phá khảo sát dưới Biển Đen gần bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ đã tìm ra các di tích của nền văn minh xưa 7.500 năm tồn tại trước khi xứ ấy bị nạn lụt mà các nhà khảo cổ cho rằng đó là nạn lụt thời Nôê.
1. Nôê và ân điển của Đức Chúa Trời (6:7-8)
A. Đây là . . .  ân điển thứ nhứt (6:8).
            “Nhưng Nô-ê được ơn trước mặt Đức Giê-hô-va”
1. Ân điển lần đầu tiên xuất hiện trong Kinh thánh.
2. Ân điển là sự ưu ái phát xuất từ Đức Chúa Trời.
3. Ân điển được ban cho kẻ không xứng đáng.
a. Đức Chúa Trời không phải ban ra ân ấy.
*  ÂN ĐIỂN LÀ MỌI SỰ BAN CHO NHỮNG NGƯỜI KHÔNG XỨNG ĐÁNG
B. Đây là ... được ơn (6:8)
            “Nhưng Nô-ê được ơn trước mặt Đức Giê-hô-va”
1. Được ơn trong con mắt của Chúa.
2. Được ơn là hành động của Đức Chúa Trời chớ không phải của Nôê.
Minh hoạ:
            Một đội tìm kiếm được tổ chức để tìm một cậu bé bị lạc mất trong giông bão mùa đông. Cơ thể của cậu bé nầy được phát hiện bởi chân của cha nó khi đi tìm. Cậu bé đã nằm ngủ trong tuyết. Nó nhảy lên rồi la lớn: “Ồ, bố ơi, con đã tìm gặp bố, con đã tìm gặp bố!”
            Đấy là cách mà Nôê được ơn. Đức Chúa Trời vốn biết rõ người công bình nầy ở giữa lối sống tội lỗi hiện hữu vào thời buổi đó.
C. Đây là . . ân điển ưu ái tỏ ra trong một lời nói (6:8)
            “Nhưng Nô-ê được ơn trước mặt Đức Giê-hô-va”
1. Đức Chúa Trời là ân điển.
a.            Ngài không trở thành ân điển cho Nôê.
b. Đức Chúa Trời đã chọn đặt đức tính nầy lúc bấy giờ.
            “Giờ đây, lần đầu tiên ân điển tự nó tìm được cách tỏ ra danh xưng của nó. Ân điển có dòng sữa của nó trong bờ ngực thiêng liêng. Dòng sữa đã tuôn chảy cho Ađam, Êva, . . .v.v… Vào thời điểm nó đến với Nôê, nó đã tìm được một danh xưng, bởi đó nó được công nhận giữa vòng dân sự cho tới ngày nay” (Barnes' Notes).
2. Ân điển của Đức Chúa Trời đang ở trong sự tương phản với cơn thạnh nộ của Ngài (6:7).
            “Đức Giê-hô-va phán rằng: Ta sẽ hủy diệt khỏi mặt đất loài người mà ta đã dựng nên, từ loài người cho đến loài súc vật, loài côn trùng, loài chim trời; vì ta tự trách đã dựng nên các loài đó”
a. Đức Chúa Trời sẽ trừng phạt tội lỗi.
b. Của các bạn hay của tôi. 
c. Ngài là Đức Chúa Trời của ân điển, và cơn thạnh nộ.
D. Đây là . . . ân điển tập trung (6:8).
            “Nhưng Nô-ê được ơn trước mặt Đức Giê-hô-va”
1. Tập trung vào việc làm.
2. Nôê đã chịu khó làm việc sau điều nầy hơn trước đó nữa.
3. Ân điển phải làm việc cho Chúa.  
4. Bạn đang làm gì vì cớ ân điển?
Minh hoạ:
            Cháu gái 9 tuổi của tôi là Anna đã quyết định tuần nầy nó sẽ rời khỏi nhà. Mẹ nó, và là con gái tôi tên Tami, để cho nó ra đi. Nó đi ra khỏi nhà với hai bàn chân không, chẳng mặc quần áo đắt tiền và không có tiền trong túi. Anh nó 12 tuổi vốn quan tâm rồi hỏi mẹ nó: "mẹ không ra mà kéo nó về sao?" Con gái tôi, Tami, nói cho nó biết là sẽ đi ngay.
            Sau cùng, Anna đi hướng về nhà, và mẹ nó đứng quan sát từ nhà để xe. Tami đi ngang qua ngôi nhà, nhìn thấy mẹ nó, và muốn đi ngang qua, nhưng mẹ nó nói: “Anna, con phải vào đây chứ”. Khi ấy mẹ nó nói với nó như thế, và Anna đáp: "được thôi, con sẽ làm như thế trước khi mẹ buộc con phải dừng lại".  
            Tami nói: “Anna, mẹ nói cho con biết nếu con rời khỏi nhà nữa, mẹ muốn con biết cánh cửa sẽ mở và đèn sẽ bật lên cho tới chừng nào con quay trở vào nhà”.  Anna đáp: "nhưng mẹ ơi, mẹ sẽ bị cướp đấy”,  Tami nói: "Mẹ thà bị cướp còn hơn là con về nhà với cánh cửa khoá lại". Khi ấy Tami nói với Anna: "con sẽ không làm điều gì có thể khiến cho mẹ thôi không yêu thương con".
Ứng dụng:
            Hết thảy chúng ta đều cần đến Ân Điển. Nếu bạn là người thứ nhứt hay sau cùng ân điển được ban ra chẳng phải là vấn đề đâu, hết thảy chúng ta đều cần đến nó.
            Chúng ta cần khám phá Ân Điển giống như Nôê đã khám phá. Còn bạn thì sao?
2. Nôê và Bước Đi Với Đức Chúa Trời (6:9)
A. Đồng đi cùng Đức Chúa Trời. Chỉ là con người (6:9a)
            “Nầy là dòng dõi của Nô-ê. Nô-ê trong đời mình là một người”
B. Đồng đi cùng Đức Chúa Trời. Là một người trọn vẹn (6:9b)
            “Nô-ê trong đời mình là một người công bình và trọn vẹn, đồng đi cùng Đức Chúa Trời” 
1. TRỌN VẸN = Không tì vít
Minh hoạ:                  Mài Lưỡi Búa 
            Một thanh niên đến với viên đốc công chuyên đốn gỗ rồi xin một chỗ làm.
            Viên đốc công đáp: "Việc ấy tùy vào…  Chúng ta hãy xem anh đốn cây nầy ra sao nhé!”
            Chàng thanh niên bước tới rồi khéo léo đốn hạ một cây lớn. Có ấn tượng, viên đốc công tuyên bố: "Thứ hai anh có thể vào làm".
            Thứ Hai, Thứ Ba, Thứ Tư, Thứ Năm qua đi — rồi trưa Thứ Năm viên đốc công đến gặp chàng thanh niên rồi nói: "Anh có thể nhận tấm chi phiếu rồi ra về hôm nay". Giật mình, chàng thanh niên đáp: "Tôi nghĩ ông trả cho ngày Thứ Sáu kia".
            Viên đốc công nói: "Thường thì chúng tôi trả, nhưng chúng tôi muốn anh đi hôm nay vì anh đã chậm lụt. Biểu đồ làm việc của chúng tôi cho thấy anh đã rơi từ chỗ thứ nhứt ngày Thứ Hai xuống hạng chót hôm nay".
            Chàng thành niên chống đối: "Nhưng tôi là một người thợ chịu khó nhọc. Tôi đến trước tiên, về sau cùng và thậm chí đã làm việc ngay cả giờ uống cà phê giải lao!" Viên đốc công, nhận ra sự ngay thẳng của chàng thanh niên, ông suy nghĩ trong một phút rồi hỏi: "Anh có mài lưỡi búa của mình chưa?" Chàng thanh niên đáp: "Thưa ông, chưa ạ, tôi đã chịu khó làm việc đến nỗi không có thì giờ để lo việc đó!" Tác Giả Vô Danh.
Ứng dụng
            Chúng ta cần đồng đi với Đức Chúa Trời, qua sự thờ phượng, cầu nguyện, nghiên cứu Kinh thánh, chứng đạo v.v…
3. Nôê và Chíêc tàu của Đức Chúa Trời (6:14)
            “Ngươi hãy đóng một chiếc tàu bằng cây gô-phe, đóng có từng phòng, rồi trét chai bề trong cùng bề ngoài
A. Nôê đã nhận chỉ thị đóng một chiếc tàu.
         “Người hãy đóng một chiếc tàu . . .”
1. Có phải bạn nhận chỉ thị về đời sống của bạn không?
2. Hãy nhớ, Nôê đã nhận điều nầy vào những năm muộn màng của ông.
B. Nôê nhận lãnh các chi tiết đóng chiếc tàu.
            “… bằng cây gô-phe, đóng có từng phòng, rồi trét chai bề trong cùng bề ngoài
1. Ông nhận lãnh chỉ thị rất chi tiết.
2. Đức Chúa Trời sẽ ban cho chúng ta những chỉ thị; chúng ta có lắng nghe không?   
Minh hoạ:                  Chiếc tàu Nôê
            Mọi sự tôi cần biết về cuộc sống, tôi tiếp thu từ chiếc tàu của Nôê...
Một: Đừng quên chiếc tàu.
Hai: Hãy chuẩn bị trước. Trời sẽ không mưa khi Nôê lo đóng chiếc tàu.
Ba: Đừng nghe những lời chỉ trích, phê phán; chỉ tiếp tục làm công việc cho tới chừng nào xong.
Bốn: Vì cớ sự an toàn, đi từng cặp.
Năm: Tốc độ không luôn là lợi thế. Loài ốc sên lên tàu cùng với loài báo.
Sáu: Khi bạn bị căng thẳng, hãy thả lỏng một chút.
Bảy: Hãy nhớ, chiếc tàu được đóng với những tay nghiệp dư; tàu Titanic được đóng bởi các chuyên gia.
Tám: Đừng chú trọng vào bão táp ở bên ngoài, bạn nên có mấy con chim gõ kiếng ở bên trong.
Chín: Dù là giông bão như thế nào đi nữa, khi bạn ở với Đức Chúa Trời, . .có cái mống đang đợi.
Ứng dụng:
            Có phải bạn lắng nghe từ nơi Chúa khi Ngài đang sửa soạn chúng ta về cuộc tương lai không?
            Có phải chúng ta cũng đuợc kêu gọi lo đóng những chiếc tàu không?
4. Nôê và bàn thờ cho Đức Chúa Trời (8:20 - 9:1)
A. Nôe lập một bà thờ (8:20)
                        “Nô-ê lập một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va. Người bắt các súc vật thanh sạch, các loài chim thanh sạch, bày của lễ thiêu dâng lên bàn thờ”
1. Chú ý: Đây là hành động đầu tiên của Nôê sau nước lụt.
2. Dâng của lễ là một hành động thờ phượng.
3. Sự tôn kính . . .vâng phục.
4. Bạn tìm thấy mấy lần trong các sách đầu tiên của Kinh thánh các của lễ được dâng lên, và chúng ta không thấy có huấn thị cho cách làm nầy.
a. Đức Chúa Trời phải ban ra huấn thị đó.
b. Nôê đã làm theo trong sự vâng phục.
c.            Hêbơrơ 11:4: “Bởi đức tin, A-bên đã dâng cho Đức Chúa Trời một tế lễ tốt hơn của Ca-in, và được xưng công bình, vì Đức Chúa Trời làm chứng về người rằng Ngài nhậm lễ vật ấy; lại cũng nhờ đó dầu người chết rồi, hãy còn nói”.
Minh hoạ:                              Phải tinh ý
            Merv bị tai nạn khủng khiếp khi đang làm việc. Anh ngã qua tầng cao rồi bị xé rách cả hai lỗ tai. Khi anh bị biến dạng luôn như thế, anh được công ty thanh toán cho một số tiền lớn rồi đi đường mình.
            Một ngày kia, Merv quyết định đầu tư tiền bạc mình có vào một công ty Internet nhỏ, nhưng đang phát triển. Sau mấy tuần thảo luận, anh đã dứt khoát mua công ty đó. Nhưng, sau khi ký tới dấu chấm cuối cùng, anh nhận ra rằng anh chẳng biết gì về việc điều hành một công việc thể ấy và mau tìm thuê người nào có thể điều hành công ty đó cho anh.
            Qua ngày sau, anh tiếp ba người đến phỏng vấn. Người thứ nhứt rất giỏi. Anh ta biết mọi sự Merv cần và rất là giỏi giang. Ở cuối cuộc phỏng vấn, Merv hỏi anh ta: "Có phải anh để ý ở tôi có cái gì khác không?" Và người kia đáp: "Sao chứ, đúng vậy, tôi chẳng làm gì khác hơn là để ý thấy ông không có lỗ tai".
            Merv nổi giận rồi xua anh ta đi. Người thứ hai đến là một phụ nữ, và thậm chí cô ta còn giỏi hơn gã kia nhiều. Anh cũng hỏi cô ta chính câu đó: "Có phải cô để ý ở tôi có cái gì khác không?" Cô ta đáp: "Đúng vậy, anh không có lỗ tai". Merv lại nồi xung lên rồi bảo cô ta ra về. 
            Người thứ ba và là người sau cùng đến phỏng vấn là người xuất sắc nhất trong ba người đến đó.  Chàng thanh niên còn trẻ nầy mới vừa tốt nghiệp đại học đây. Anh ta rất tinh ý.  Anh ta rất điển trai và dường như là một thương gia giỏi giang hơn hai người hiệp lại.  Merv đang lo, nhưng cứ tiếp tục rồi hỏi chàng thanh niên nầy chính câu đó: "Có phải anh để ý ở tôi có cái gì khác không?" Trước sự ngạc nhiên của Merv, chàng thanh niên trả lời: "Dạ, Ông đang mang kính áp tròng". Merv bị sốc, và nói: "Đúng là một thanh niên rất tinh ý. Làm sao anh biết được điều đó trong thế gian?" Chàng thanh niên kia ngồi ngửa ra sau ghế bật cười rồi đáp: "Có khó gì đâu, vì không có lỗ tai thì phải đeo kính áp tròng thôi!"
B. Tri thức của Đức Chúa Trời về việc dâng của lễ (9:1)
            Đức Chúa Trời ban phước cho Nô-ê cùng các con trai người, mà phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy trên mặt đất
1. Đức Chúa Trời chúc phước cho (9:1a)
2. Đức Chúa Trời truyền lịnh (9:1b)
Minh hoạ:
            Một phu nhân vừa mở tiệm nữ trang, bà yêu cầu nhân viên làm cho bà một sợi dây chuyền có hai cái xẻng. Cái xẻng nầy lớn hơn cái xẻng kia. Lý luận của bà ta: Đức Chúa Trời yêu cầu bà ta bố thí và bà ta đã làm theo, nhưng Ngài trả lại cho bà ta với cái xẻng lớn hơn nhiều.
Ứng dụng:    Có phải bạn thực sự tìm cách thờ phượng Chúa không?
            Có phải bạn và tôi dâng cho Đức Chúa Trời thứ chi giống như một của lễ không?
            II Samuên 24:24: “Vua đáp cùng A-rau-na rằng: không không được; ta muốn mua hết của ngươi, cứ theo giá bạc. Ta không muốn dâng cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ta những của lễ thiêu không đáng giá chi. Vậy, Đa-vít mua sân đạp lúa và bò giá năm mươi siếc-lơ bạc”.
5. Nôê Và Giao Ước với Đức Chúa Trời (Sáng thế ký 9:14-17)  
A. Ghi nhớ Giao Ước (9:14-15)
            Phàm lúc nào ta góp các đám mây trên mặt đất và phàm mống mọc trên từng mây, thì ta sẽ nhớ lại sự giao ước của ta đã lập cùng các ngươi, và cùng các loài xác thịt có sự sống, thì nước chẳng bao giờ lại trở nên lụt mà hủy diệt các loài xác thịt nữa
1. Đức Chúa Trời lập giao ước.
2. Đức Chúa Trời nhắc cho dân sự Ngài nhớ tới Giao Ước.
B. Cái mống của giao ước (9:16-17)
            Vậy, cái mống sẽ ở trên mây, ta nhìn xem nó đặng nhớ lại sự giao ước đời đời của Đức Chúa Trời cùng các loài xác thịt có sự sống ở trên đất. Đức Chúa Trời lại phán cùng Nô-ê rằng: Đó là dấu chỉ sự giao ước mà ta đã lập giữa ta và các xác thịt ở trên mặt đất   
1.   Cái mống là dấu chỉ.
Minh hoạ:
            Bạn có thể nhớ khi tôi khởi sự làm Mục sự quản nhiệm ở đây, tôi đã ở trong Ban Trị Sự của Hội thánh tại Missouri. Hai mùa hè sau, các buổi nhóm được tổ chức tại trường đại học ở Hannibal, và Bolivar Missouri.  
            Năm ngoái, Hannibal đã sắp đặt chúng ta chúng ta một bữa ăn tối và chỗ nghĩ trên chiếc tàu đậu trên sông. Khi chúng tôi đi xuống sông Mississippi, chúng tôi để ý thấy dòng sông chảy giữa sườn núi. Trời khởi sự mưa, vì vậy ai nấy đều vào trong cabin. Khi chúng tôi khởi sự đi trở về, chúng tôi có thể lên boong tàu, và cái mống mọc lên giữa hai hòn núi, và tạo nên một cảnh rất đẹp. 
Ứng dụng:
            Chúng ta được nhắc nhớ đến Giao Ước của Đức Chúa Trời, và ngợi khen danh thánh của Ngài.
            Người có tên là Nôê là một tấm gương cho chúng ta.
                       
Nôê và Ân Điển của Đức Chúa Trời.
Nôê đồng Đi cùng Đức Chúa Trời.
Nôê và chiếc tàu của Đức Chúa Trời.
Nôê lập bàn thờ cho Đức Chúa Trời.
Nôê và Giao ước của Đức Chúa Trời.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét