Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012

Thi thiên 143: Nhớ Lại Những Gì Đức Chúa Trời Đã Làm"



NHỚ LẠI NHỮNG GÌ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐÃ LÀM
THI THIÊN 143
Phần giới thiệu
            Có người từng mời bạn mình đến nghe một nhà truyền đạo rao giảng, ông ta nói: "Tôi muốn anh đến gặp một nhà truyền đạo được ơn nhất mà tôi đã từng nghe". Hai người cùng vượt qua một trận bão đến nghe ông ta giảng. Trên đường đi họ tưởng sẽ chẳng có ai đến đó; ngay cả nhà truyền đạo cũng không đến. Song khi họ đến với ngôi nhà thờ nhỏ trong xứ, nhà truyền đạo ấy đã có mặt ở đó rồi. Người kia nói với bạn mình: "Ông ta chẳng có ai để mà giảng luận với. Ngoài kia có một cơn bão kìa. Giống như chúng ta đang ở trong một nạn lụt vậy. Ông ấy sẽ chẳng có gì để cảm tạ tối nay". “Được rồi. Ông ấy sẽ cảm tạ Đức Chúa Trời vì một điều gì đó". Khi nhà truyền đạo đứng dậy, ông cúi đầu xuống cầu nguyện: "Lạy Chúa yêu dấu, ngoài kia trời đang bão. Giống như thể mọi đường xá đều bị quét sạch hết trước khi chúng con ra khỏi nhà thờ tối nay. Đây là một cơn bão lớn. Nhưng chúng con cảm tạ vì trời không luôn luôn bão như thế nầy".
            Bạn có cảm tạ không? Bí quyết để cảm tạ là biết suy nghĩ. Người nào không suy nghĩ nhiều không biết cảm tạ nhiều.
            Chúng ta cần phải làm theo những gì tác giả Thi thiên đã nói ở câu 5: Tôi nhớ lại các ngày xưa, tưởng đến mọi việc Chúa đã làm, và suy gẫm công việc của tay Chúa”.
            Ở đây, chúng ta thấy David đã làm một việc rất khôn ngoan và hợp lý. Thay vì rầu rĩ, David bắt đầu trầm ngâm suy tưởng.
            Từ ngữ “trầm ngâm suy tưởng” ở đây có ý nói "nói với lòng mình". Có người nói rằng “nói với lòng mình” là dấu hiệu đầu tiên của sự điên rồ. Nhưng trong thực tế, khi đến với những vụ việc thuộc linh, điều nầy thường là dấu hiệu đầu tiên của sự tỉnh táo.
            Hãy nhớ, đấy là cách thức đã xảy ra với người con trai hoang đàng:
            Luca 15:17-19: Vậy nó mới tỉnh ngộ, mà rằng: Tại nhà cha ta, biết bao người làm mướn được bánh ăn dư dật, mà ta đây phải chết đói! Ta sẽ đứng dậy trở về cùng cha, mà rằng: Thưa cha, tôi đã đặng tội với trời và với cha, không đáng gọi là con của cha nữa; xin cha đãi tôi như đứa làm mướn của cha vậy”.
            Và ở đây, chúng ta nhìn thấy sự thể ấy xảy đến với David khi ông bắt đầu nói với lòng mình về Đức Chúa Trời. Khi David nói với lòng mình về Đức Chúa Trời, việc ấy khiến cho linh hồn ông nhìn thấy một thế giới tốt lành.
            Thay vì lo lắng nhiều và neo mãi với mọi rối rắm của nó, chúng ta thấy rằng ông đã đi ngược về quá khứ với mọi sự chơn thật của nó.
            Ông bắt đầu suy nghĩ về Đức Chúa Trời của ngày hôm qua. Vì Đức Chúa Trời của ngày hôm qua là Đức Chúa Trời "hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi".
            Theo ánh sáng của Thi thiên nầy, tôi muốn chúng ta hãy nhìn vào một số việc có quanh tư tưởng nầy: “NHỚ LẠI NHỮNG GÌ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐÃ LÀM”:
I. NHỚ LẠI NHỮNG GÌ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐÃ LÀM SẼ KHÍCH LỆ TÂM LINH CỦA CHÚNG TA!
            Trong bốn câu đầu, David công nhận sự ngã lòng của ông. Đánh nhau với "kẻ thù" đã đưa ông vào chỗ "tối tăm" và thất vọng (câu 3).
            Không những thế, ông còn đi xa hơn một chút nữa, ở câu 4: Vì vậy, thần linh tôi nao sờn, tấm lòng sầu não trong mình tôi".
            David đã ngã lòng rồi! David thất vọng rồi! David đã đau khổ rồi! David đã trống vắng rồi!
            David chẳng có một chỗ nào để đi đến trừ ra đến với Chúa! Vì vậy, ông xây tư tưởng mình hướng về Chúa và mọi công việc của Ngài.
            I Samuên 30 ghi lại thời điểm trong đời sống của David, khi ông cùng người của mình về đến nhà tại Xiếc-lác rồi nhìn thấy dân Amaléc đã thiêu đốt thành của họ, đã cướp bóc thành phố rồi bắt dẫn tù vợ con của họ nữa. Đây là thời điểm khốn khổ dành cho David!
            I Samuên 30:6: Đa-vít bị sự hoạn nạn lớn, vì dân sự toan ném đá người, bởi hết thảy đều có tâm hồn đầy cay đắng, vì cớ mất con trai và con gái mình. Nhưng Đa-vít được sức mạnh nơi Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình”.
            Khi suy nghĩ về những gì Đức Chúa Trời đã làm cho ông, sự suy nghĩ nầy đã cổ vũ David trong những lúc đau khổ và thất vọng ê chề!
              Chúng ta cần phải nhớ lại điều gì về Đức Chúa Trời hầu tự khích lệ mình?
A. Chúng Ta Cần Phải Nhớ Lại Quyền Phép Của Đức Chúa Trời!
            Có người chồng kia đến hỏi vợ mình: "Tại sao em hay mang theo ảnh của anh vậy?" Nàng đáp: "Khi có một nan đề, em nhìn vào ảnh của anh rồi nhũ thầm rằng: 'Có nan đề nào lớn lao hơn nan đề nầy chăng?' và em thấy thiệt là an ủi".
            Hãy nghe tôi, dù hôm nay nan đề của bạn có lớn lao ngần nào, hãy hiểu rằng Chúa là lớn lao hơn nan đề của bạn!
            Chẳng có nan đề nào mà Ngài không thể giải quyết được.
              Chẳng có nhu cần nào mà Ngài không thể chu cấp cho.
              Chẳng có đau khổ nào mà Ngài không thể làm cho khuây khỏa.
              Chẳng có một tội nhân nào mà Ngài không thể cứu.
            Rôma 15:13: Vậy xin Đức Chúa Trời của sự trông cậy, làm cho anh em đầy dẫy mọi điều vui vẻ và mọi điều bình an trong đức tin, hầu cho anh em nhờ quyền phép Đức Thánh Linh được dư dật sự trông cậy!
            Êphêsô 1:19-20: và biết quyền vô hạn của Ngài, đối với chúng ta có lòng tin, là lớn dường nào, y theo phép tối thượng của năng lực mình, mà Ngài đã tỏ ra trong Đấng Christ, khi khiến Đấng Christ từ kẻ chết sống lại và làm cho ngồi bên hữu mình tại các nơi trên trời”.
            Êphêsô 3:20: Vả, Đức Chúa Trời, bởi quyền lực cảm động trong chúng ta, có thể làm trổi hơn vô cùng mọi việc chúng ta cầu xin hoặc suy tưởng”.
Chúng Ta Cần Phải Nhớ Đến Quyền Phép Của Đức Chúa Trời!
   B. Chúng ta Cần Phải Nhớ Đến Sự Bảo Hộ Của Đức Chúa Trời!
            Không nghi ngờ gì nữa, David đã nhìn vào trong cuộc đời mình và đã nhớ lại, khi ông còn là một gã chăn chiên, thể nào Đức Chúa Trời đã bảo hộ ông tránh khỏi một con sư tử và một con gấu.
            Ông có thể nhớ lại khi ông nói với Vua Saulơ:
I Samuên 17:37:Đức Giê-hô-va đã giải cứu tôi khỏi vấu sư tử và khỏi cẳng gấu, ắt sẽ giải cứu tôi khỏi tay người Phi-li-tin kia. Sau-lơ đáp rằng: Hãy đi, nguyện Đức Giê-hô-va ở cùng ngươi!
            Khi bạn bị chìm đắm trong thất vọng và chán chường, chỉ hãy suy nghĩ đến nhiều việc mà Chúa đã bảo hộ bạn tránh khỏi
            II Côrinhtô 1:10: Ấy chính Ngài đã cứu chúng tôi khỏi sự chết lớn dường ấy, và sẽ cứu chúng tôi; phải, chúng tôi còn mong Ngài sẽ cứu chúng tôi nữa”.
            II Timôthê 4:17-18: “…ta lại đã được cứu khỏi hàm sư tử. Chúa sẽ giải thoát ta khỏi mọi điều ác và cứu vớt ta vào trong nước trên trời của Ngài. Nguyền xin sự vinh hiển về nơi Ngài muôn đời không cùng! A-men”.
C. Chúng Ta Cần Phải Nhớ Lại Sự Tiếp Trợ Của Đức Chúa Trời!
            I Samuên 12:24: Chỉ hãy kính sợ Đức Giê-hô-va, lấy hết lòng trung tín phục sự Ngài; vì khá xem những việc lớn lao mà Ngài làm cho các ngươi là dường nào!
            Thi thiên 126:3: Đức Giê-hô-va đã làm cho chúng tôi những việc lớn; Nhân đó chúng tôi vui mừng”.
            Luca 1:49: Bởi Đấng Toàn Năng đã làm các việc lớn cho tôi. Danh Ngài là thánh”.
Chúng Ta Cần Phải Nhớ Đến Quyền Phép Của Chúa…Sự Bảo Hộ…Sự Tiếp Trợ
D. Chúng ta cần phải nhớ đến sự hiện diện của Chúa (câu 6).
            Phục truyền luật lệ ký 31:8: Chính Đức Giê-hô-va sẽ đi trước ngươi, Ngài sẽ ở cùng ngươi, chẳng lìa khỏi ngươi, chẳng từ bỏ ngươi đâu. Chớ sợ, và chớ kinh khủng”.
            Êsai 41:10: Đừng sợ, vì ta ở với ngươi; chớ kinh khiếp, vì ta là Đức Chúa Trời ngươi! Ta sẽ bổ sức cho ngươi; phải, ta sẽ giúp đỡ ngươi, lấy tay hữu công bình ta mà nâng đỡ ngươi”.
            Hêbơrơ 13:5: Chớ tham tiền; hãy lấy điều mình có làm đủ rồi, vì chính Đức Chúa Trời có phán rằng: Ta sẽ chẳng lìa ngươi đâu, chẳng bỏ ngươi đâu”.
NHỚ LẠI NHỮNG GÌ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐÃ LÀM SẼ KHÍCH LỆ TÂM LINH CHÚNG TA!
II. NHỚ LẠI NHỮNG GÌ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐÃ LÀM SẼ KHÍCH LỆ NHỮNG LẦN CẦU NGUYỆN CỦA CHÚNG TA!
            Thi thiên nầy không phải làm một Thi thiên chuyên làm chứng đâu, mà thay vì thế đây là một Thi thiên của sự cầu nguyện. Thực vậy, Thi thiên bắt đầu với lời lẽ: Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nghe lời cầu nguyện tôi" (câu 1).
            Trong khi từ câu 2 qua câu 4 dường như nhắm vào các chiến trận của David, chúng ta thấy rằng sau khi nhớ lại cách thức Đức Chúa Trời hành động, David bắt đầu tìm kiếm mặt Đức Chúa Trời theo cách mới.
            Tôi giơ tay lên hướng về Chúa; Lòng tôi khát khao Chúa như đất khô khan vậy" (câu 6).
            Khi chúng ta nhớ lại những gì Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta, cái nhớ ấy sẽ khích lệ chúng ta trong đời sống cầu nguyện của chúng ta.
              Chúng ta hãy suy nghĩ về việc nầy:
A.- Nhớ lại những gì Đức Chúa Trời đã làm sẽ khích lệ chúng ta đem mọi thất vọng của mình đến với Ngài trong sự khẫn nguyện.  
B. Nhớ lại những gì Đức Chúa Trời đã làm sẽ khích lệ chúng ta đem mọi tình cảm của mình đến với Ngài trong sự khẫn nguyện.
C. Nhớ lại những gì Đức Chúa Trời đã làm sẽ khích lệ chúng ta đem mọi kẻ thù của mình đến với Ngài trong sự khẫn nguyện.
D. Nhớ lại những gì Đức Chúa Trời đã làm sẽ khích lệ chúng ta đem gia đình của mình đến với Ngài trong sự khẫn nguyện.
E. Nhớ lại những gì Đức Chúa Trời đã làm sẽ khích lệ chúng ta đem mọi thất bại của mình đến với Ngài trong sự khẫn nguyện.
            I Phierơ 5:6-7: Vậy, hãy hạ mình xuống dưới tay quyền phép của Đức Chúa Trời, hầu cho đến kỳ thuận hiệp Ngài nhắc anh em lên; lại hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em”.
NHỚ LẠI NHỮNG GÌ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐÃ LÀM SẼ KHÍCH LỆ TÂM LINH! …SỰ CẦU NGUYỆN CỦA CHÚNG TA! …
III. NHỚ LẠI NHỮNG GÌ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐÃ LÀM SẼ KHÍCH LỆ SỰ PHỤC VỤ CỦA CHÚNG TA!
            Trong những câu còn lại, tác giả Thi thiên không những cầu nguyện xin sự giải cứu, mà còn cầu xin sức lực và một tương lai sáng lạng.
            Một trong những lời cầu xin của ông (câu 8) đọc như sau: "Xin chỉ cho tôi biết con đường phải đi”.
            Tiếng kêu la khác từ linh hồn ông (câu 10) có hình thức nầy đây: “Xin dạy tôi làm theo ý muốn Chúa".
            Mặc dù David xưng nhận ông muốn Đức Chúa Trời xét đoán các kẻ thù ông, chúng ta thấy rằng ao ước tối hậu của ông là muốn phục vụ Đức Chúa Trời sao cho có hiệu quả (câu 12).
            Hãy nhìn vào Thi thiên 116:12, 16: “Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi thật là tôi tớ Ngài; Tôi là tôi tớ Ngài...".
Phần kết luận:
            Có phải bạn mỏi mệt, đau khổ, chán nản, thất bại hoặc cô đơn hôm nay?
            Tại sao không tự nhắc nhở mình về những gì Đức Chúa Trời đã làm cho bạn?
            Như bài ca chúng ta đôi khi hát lên:
            “Hãy đếm các ơn phước của mình đi; Hãy gọi tên từng ơn phước một!”
            Có sự khích lệ được tìm thấy trong việc nhìn lại những gì Đức Chúa Trời đã làm! Hãy tự khích lệ mình trong Chúa hôm nay!
            Nhớ lại những gì Đức Chúa Trời đã làm sẽ khích lệ tâm linh chúng ta, khích lệ sự cầu nguyện chúng ta (đời sống cầu nguyện của chúng ta), và khích lệ sự phục vụ của chúng ta.
            Khi chúng ta nhớ lại những gì Đức Chúa Trời đã làm, chúng ta sẽ phát triển không những một thái độ biết ơn, mà chúng ta còn có một sự trông cậy thật tươi mới trong đời sống của chúng ta!
            Nếu chúng ta có mặt ở đây mà không có Chúa trong đời sống của bạn, bạn cần phải hiểu cho rằng Đức Chúa Trời cũng đã làm nhiều việc lớn nữa!
            Đức Chúa Trời đã sai Con độc danh của Ngài đến chịu chết vì tội lỗi của bạn khi bạn chẳng có một sự trông cậy nào về sự sống đời đời!
            Đức Chúa Trời đã lấy lòng nhịn nhục đối với bạn và đã bảo hộ bạn lên tới thời điểm nầy hầu cho bạn có thể nghe được Tin Lành!
            Đức Chúa Trời đã sai Thánh Linh Ngài đến để thuyết phục bạn về tội lỗi, về sự công bình, và về sự phán xét.
            Đừng cự tuyệt sự nhơn từ của Đức Chúa Trời trong đời sống của bạn!
            Rôma 2:4: Hay là ngươi khinh dể sự dư dật của lòng nhân từ, nhịn nhục, khoan dung Ngài, mà không nhận biết lòng nhân từ của Đức Chúa Trời đem ngươi đến sự ăn năn sao?



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét