Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2011

Giăng 6:60-71: " KHÔNG PHẢI MỌI NGƯỜI ĐỀU LUI ĐI ĐÂU"

Giăng 6:60-71




KHÔNG PHẢI MỌI NGƯỜI ĐỀU LUI ĐI ĐÂU




Phần giới thiệu: Từng chức vụ phải đối diện với những thời điểm khó khăn. Đấy chỉ là một sự ban cho! Có những lúc khi mọi việc lên cao và có nhiều khi mọi việc trầm hẳn xuống. Trong suốt những thời điểm đó, có một vài chức vụ mà cấp lãnh đạo đang nắm lấy, họ có thể nhìn thấy chức vụ mất đi những người ủng hộ. Thực vậy, người nào được kêu gọi vào các địa vị lãnh đạo trong nhà thờ và các chức vụ Cơ đốc khác đang làm mọi sự họ có thể để bảo đảm sự thành công và sự tấn tới liên tục của chức vụ.
Trong Giăng chương 6, Chúa Jêsus dường như đang làm mọi sự Ngài có thể để lèo lái nhiều người như Ngài có thể để đẩy họ ra khỏi chức vụ của Ngài. Rõ ràng, Ngài không đọc một số sách báo mà chúng ta đã đọc về đề tài lãnh đạo và thành công trong chức vụ. Tôi muốn nói, chúng ta luôn luôn cố gắng tìm kiếm một chiến dịch “mở rộng” thật thành công, ở đây, Chúa Jêsus đang điều hành một chiến dịch "thu nhỏ” thật thành công! Khi Giăng chương 6 mở ra, Chúa Jêsus đã có hơn 5.000 người đi theo Ngài và lắng nghe Ngài phán dạy. Khi chương nầy kết thúc, Ngài chỉ có 12 người ở với Ngài và một trong số họ thậm chí chưa được cứu nữa là.
Nếu Chúa Jêsus đang làm bất cứ điều chi trong mấy câu nầy, Ngài đang đưa ra một lời kêu gọi phải đầu phục. Ngài biết có nhiều người trong vòng những kẻ đi theo Ngài chỉ vì những gì họ muốn đạt được cho xác thịt của họ mà thôi. Chúa Jêsus đưa ra sự thách thức rồi kêu gọi từng người trong số những người đi theo Ngài phải đầu phục Ngài và chỉ một mình Ngài mà thôi. Sự kêu gọi phải đầu phục của Ngài có kết quả gấp bằng hai. Thứ nhứt, nó làm cho sự kêu gọi, sứ mệnh của Ngài thật sáng tỏ đối với người nào chịu theo Ngài. Thứ hai, nó luyện lọc hàng ngũ các môn đồ Ngài, loại bỏ thật hiệu quả hầu hết những ai không chơn thật trong đức tin hay trong sự đầu phục của họ.
Phân đoạn Kinh thánh gốc của chúng ta chỉ ra Chúa Jêsus trình bày rõ ràng sự thực về chính mình Ngài và chức vụ của Ngài. Ở đây, chúng ta được phép nhìn thấy hàng ngàn người xây lưng họ lại với Ngài rồi lui đi. Sau khi đám đông rời đi, câu 66, Chúa Jêsus ngay lập tức xây sang 12 môn đồ của Ngài ở câu 67, và cũng yêu cầu họ đưa ra sự cam kết riêng tư nữa. Một người có thể nghe thấy tấm lòng Ngài tan vỡ khi Ngài hỏi họ: "Còn các ngươi, cũng muốn lui chăng?"
Hỡi quí bạn, chúng ta đang sống trong thì giờ khi có nhiều người lui đi khỏi những vụ việc của Chúa. Điều nầy sẽ không làm cho chúng ta phải ngạc nhiên vì đấy chính xác là những gì Kinh thánh phán sẽ xảy ra trong những ngày sau rốt. Kinh thánh cho chúng ta biết rằng sẽ có "sự bỏ đạo", II Têsalônica 2:3. Kinh thánh cũng cho chúng ta biết rằng trong kỳ tận thế, người ta sẽ "bề ngoài giữ điều nhân đức, nhưng chối bỏ quyền phép của nhân đức đó", II Timôthê 3:5. Tuy nhiên, khi chúng ta nhìn thấy sự việc ấy đang xảy ra ở chung quanh chúng ta, chúng ta lấy làm ngạc nhiên. Chúng ta bị sốc!
Tôi nghĩ những câu Kinh thánh chúng ta đã đọc sáng nay tỏa ra chút ánh sáng trên vấn đề nầy. Có một số sự thông sáng trong phân đoạn nầy cũng như lý do tại sao người ta đưa ra quyết định liên quan tới sự họ ăn ở với Chúa. Xin cho phép tôi chia sẻ một vài vấn đề với bạn khi chúng ta xem xét tư tưởng: Không Phải Ai Cũng Lui Đi Đâu.
I. KHÔNG PHẢI AI CŨNG CÓ THỂ NẮM VỮNG LẼ THẬT (các câu 60-66)
(Minh họa: Sự thực của vấn đề, ấy là trong khi chẳng phải ai cũng lui đi khỏi Chúa, có người lui đi rồi. Tại sao phải như thế? Nếu chúng ta lấy phân đoạn nầy làm câu trả lời cho câu hỏi đó, thì rõ ràng là Không Phải Ai Cũng Lui Đi Đâu).
A. Khi chương nầy mở ra, thì rõ ràng rằng nghi ngờ, và thù nghịch càng leo thang chống lại Chúa Jêsus. Hạng người nầy họ muốn lập Ngài làm vua sau khi Ngài cho họ ăn, câu 15, chẳng muốn làm chi khác hơn là sống với Ngài sau khi họ nghe sứ điệp của Ngài, các câu 26-65.
B. Tại sao lại có sự thay đổi? Chúa Jêsus đã nói cho họ biết sự thực và họ không thể nắm được lẽ thật đó! Hãy chú ý mọi lời xưng nhận của Ngài:
1. Là Con Đường Cứu Rỗi - câu 29
2. Là Con của Đức Chúa Trời - câu 32
3. Rằng Ngài là siêu đẳng hơn Môise và bánh mana – các câu 35; 49-58
4. Rằng sự cứu rỗi chỉ là một vấn đề của chỉ đức tin mà thôi – các câu 35-40; 63
5. Rằng ở ngoài sự can thiệp của Đức Chúa Trời, họ không thể tin theo được – các câu 44; 65
C. Khi lẽ thật được tỏ ra cùng chúng ta, chỉ có hai phản ứng khả thi với vấn đề đó: Lẽ thật ấy đáng được nhận lấy, hay người ta sẽ chối bỏ nó. Người ta nhận lấy lẽ thật khi họ nhìn thấy lẽ thật ấy như nó vốn có vậy: Sự Thực! Người ta chối bỏ lẽ thật vì nhiều lý do. Sau đây là một vài lý do:
1. Có người hiểu lầm nó – Nicôđem nghĩ Chúa Jêsus đang nói tới sự đầu thai, khi Ngài thực sự nói tới sự tái sanh. Người đàn bà bên giếng nghĩ Chúa Jêsus đang nói tới việc thăm dò, khi Ngài thực sự đang nói tới chính mình Ngài, là Nước Hằng Sống. Người bên ao Bêtếtđa nghĩ Chúa Jêsus đang nói tới một sứ mệnh giải cứu, khi Ngài thực sự đang nói tới việc đặt đức tin nơi Chúa Jêsus. Khuynh hướng nầy đang tiếp diễn hôm nay! Đấy là lý do tại sao đi nhà thờ và chịu báptêm mà chưa từng được cứu. Đấy là lý do tại sao Lời của Đức Chúa Trời làm mất lòng nhiều người. Họ hiểu lầm lẽ thật và, kết quả là, họ chối bỏ nó.
2. Có người chống đối nó – Khi Chúa Jêsus bày tỏ ra chính mình Ngài và mọi đòi hỏi của Ngài trong phân đoạn nầy, người Do thái đã ở trong sự chống đối thường xuyên và ngày càng tăng, các câu 41-42; 52; 60. Người Do thái không chịu chấp nhận Thần Tánh, sự chết sắp tới đây của Ngài hay mọi lời xưng nhận về địa vị Chủ Tể của Ngài. Họ chống đối Ngài ở từng chặng đường! Cũng một thể ấy hôm nay, nhiều người đã chống đối với những lẽ thật trong Kinh thánh và mọi lời xưng nhận của Đức Chúa Jêsus Christ. Lời kêu gọi phải đầu phục đi ngược lại với sự ao ước của họ phải sống cho bản ngã, và kết quả là, họ thấy chính mình họ đang ở trong sự chống đối với Chúa. Hỡi quí bạn, những lời xưng nhận của Tin Lành, thập tự giá và huyết của Chúa Jêsus đã được dự kiến phải gây mất lòng!
3. Có người mù lòa đối với nó – Đồng thời qua phân đoạn Kinh thánh nầy, người Do thái có sự tiếp cận nầy với Chúa Jêsus: "Hãy cho chúng ta thấy thì chúng ta sẽ tin theo". Họ đã nhìn thấy rồi Ngài cho 5.000 người ăn với năm cái bánh và hai con cá, các câu 5-13. Họ đã ngờ ngợ rồi rằng Ngài không cứ cách gì đó, qua phép lạ, đã băng qua hồ, các câu 22-25, tuy nhiên họ lại mù lòa trước việc Ngài là ai và những gì Ngài đã làm. Khi Ngài đưa ra những lời xưng nhận và lời kêu gọi phải đầu phục, họ lại không có khả năng nhìn thấy lẽ thật vì cớ họ đã bị mù! Sự thực đáng buồn của vấn đề là đây: mọi người đều mù lòa trước sự thực cho tới chừng mắt của họ được mở ra cách siêu nhiên bởi sự can thiệp của Đức Chúa Trời, II Côrinhtô 4:4; Giăng 6:44; 65. Đấy là lý do tại sao có nhiều người chối bỏ lẽ thật và vòng tay ôm lấy sự dối trá, họ chỉ mù lòa đối với lẽ thật mà thôi!
4. Có người muốn kinh nghiệm song không muốn chờ đợi – Hạng người nầy đang chạy theo Chúa Jêsus vì Ngài đã làm thỏa mãn khẩu vị tươi mới của họ, các câu 1-15. Họ còn muốn nhiều hơn thế, câu 34. Thực vậy, họ muốn Chúa Jêsus phải chứng minh rằng Ngài cao cả hơn Môise, các câu 22-31. Họ đang tìm kiếm điều chi đó làm thỏa mãn xác thịt họ và làm cho họ thấy bản thân họ là tốt lành. Họ muốn một kinh nghiệm! Họ muốn chạy theo nhà vua kia. Họ muốn các phép lạ và cái gì đó thật giật gân. Nhưng, khi Chúa Jêsus bắt đầu nói tới những điều Ngài trông mong và phát ra sự kêu gọi phải đầu phục, họ xây đi khỏi Ngài và lui đi. Tại sao chứ? Họ muốn được cưu mang trong nổi phấn khích mà chẳng có sự đầu phục nào hết.
Cũng chính cái đầu óc ấy đã phát triển trong Hội thánh! Có nhiều người ngày nay muốn có một kinh nghiệm tôn giáo, song không cần phải trông đợi. Họ muốn hầu việc Đức Chúa Trời vì những gì họ có thể nhận lãnh từ sự phục vụ ấy, mà chẳng có một sự quan tâm nào về sự vinh hiển hay ý chỉ của Ngài. Họ muốn sự giải trí và phấn khích mà không có sự đầu phục kèm theo với lời công bố của lẽ thật. Các nhà thờ nào đang tấn tới nhanh nhất ngày nay là những nhà thờ đang thu nhỏ lại giáo lý của Kinh thánh, những đòi hỏi của đức tin và nhấn mạnh sự giải trí và kinh nghiệm. Mọi sự bạn có cần để thành công hôm nay trong vai trò một nhà thờ là một nhóm đương thời, một sứ điệp chẳng thách thức đời sống của một ai hết, một chương trình thanh niên sẽ giữ hộ các trẻ em trong khi bố mẹ tạm lắng đi để lim dim ngủ với một tôn giáo "cảm nhận rờ đụng được" hay tránh né lẽ thật! (Lưu ý: Người nào xây đi khỏi những vụ việc của Đức Chúa Trời đều sống ích kỷ! Họ chỉ quan tâm đến bản thân họ và những gì họ cảm nhận. Hãy tưởng tượng các môn đồ đã cảm nhận ra sao khi đám dân đông lui đi. Người nào rời đi luôn luôn bị ảnh hưởng bởi những kẻ đã chọn lui đi).
D. Không phải ai cũng có thể nắm vững được lẽ thật! Có khi, lẽ thật rất hắc búa! Có khi lẽ thật đưa ra nhiều đòi hỏi trên đời sống của chúng ta. Có khi lẽ thật rất nặng nề và dường không không có cảm xúc. Thế nhưng, lẽ thật luôn luôn là chơn thật! Lẽ thật luôn luôn đúng và luôn luôn trọn vẹn. Không phải ai cũng có thể nắm vững được lẽ thật! Còn bạn thì sao?
II. MỌI NGƯỜI ĐANG SỐNG TRONG NGÔI NHÀ KÍNH (các câu 64, 70)
(Minh họa: Có sự thông sáng khác trong phân đoạn nầy cần phải được nhắc tới ở đây: Mọi Người Đang Sống Trong Ngôi Nhà Kính. Nói một cách đơn giản, bất chấp chúng ta suy nghĩ như thế nào, chúng ta chẳng trốn đâu khỏi được cái nhìn của Chúa, Hêbơrơ 4:13).
A. Trong phân đoạn nầy, chúng ta nhìn thấy sự thật tại sao đám dân đông đang chạy theo Ngài, các câu 26-27, 64. Ngài cũng biết rõ những kín nhiệm sâu sắc nhất trong tấm lòng của những kẻ tỏ ra họ phục theo Ngài, các câu 64, 70-71.
B. Khi Chúa nhìn vào đời sống của bạn, Ngài nhìn thấy điều gì? Có phải Ngài nhìn thấy sự đầu phục và đức tin tuyệt đối không? Hay, có phải Ngài nhìn thấy một đời sống mong muốn những kinh nghiệm mà không có sự đầu phục không? Lẽ thật khó nghe, ấy là Ngài nhìn thấy bạn và tôi y như chúng ta hiện có đây! Ngài nhìn thấy chúng ta trong những phương thức mà chúng ta thậm chí không thể nhìn thấy bản thân mình! Không một điều gì và không có ai ẩn nấp đâu khỏi cái liếc nhìn thấu suốt của Ngài hôm nay! Không phải Xachê trên cái cây kia, không phải Phierơ bên ngọn lửa của người Lamã; thậm chí không phải tấm lòng của người Pharisi giả hình, ngay cả không phải Giuđa Íchcariốt, là người được kể số là 12. (Minh họa: Ngay cả Giuđa đã dối gạt 11 môn đồ khác! Họ không biết ông ta là đồ giả mạo!)
C. Quí bạn tôi ơi, bạn và tôi đang sống trong ngôi nhà kính sáng nay! Tôi không thể nhìn thấu trong tấm lòng của bạn và bạn không thể nhìn thấu được tấm lòng của tôi, nhưng Đức Chúa Trời nhìn thấy chúng ta y như chúng ta vốn có thực vậy. Ngài nhìn thấy điều gì khi Ngài nhìn xem chúng ta? Quí bạn ơi, chúng ta có thể dối gạt nhau, nhưng chúng ta sẽ không bao giờ gạt được Đức Chúa Trời! Ngài biết bạn đang đứng đâu về mặt thuộc linh sáng nay. Sẽ chẳng có một sự khích lệ nào tốt hơn cho chúng ta khi nhìn kỹ vào tấm lòng của chúng ta.
D. Mới đây, tôi có một sự trao đổi với người kia, ông ta đang nổ lực che giấu sự thiếu đầu phục của mình ở đàng sau màn hỏa mù những lời cáo lỗi. Điểm mấu chốt là đây: hãy nói ra những điều bạn muốn, nhưng có một số người họ không muốn hầu việc Chúa. Họ không muốn phục theo ý chỉ hay công việc của Ngài, nhưng đồng thời, họ muốn những lợi ích mà họ có thể rút tỉa được từ việc ở trong nhà thờ và sống quanh dân sự của Đức Chúa Trời. Hạng người nầy có thể lừa dối chúng ta, nhưng họ sẽ không bao giờ lừa dối Chúa được! Ngài nhìn thấu mọi lời bào chữa của họ và màn hỏa mù những lời dối trá mà họ ra sức che giấu ở đàng sau. Ngài biết mọi lời dối trá nào ở trong tấm lòng của họ và sẽ buộc họ phải trình sổ về mọi sự dối trá đó!
III. ĐỨC TIN CHÂN CHÍNH KHÔNG THỂ LUI ĐI (các câu 67-69)
A. Khi Chúa Jêsus hỏi các môn đồ không biết họ có lui đi khỏi Ngài hay không, Phierơ trả lời thay cho cả nhóm. Ông tỏ ra toàn bộ sự đầu phục và nói ra sự thực rằng họ biết Chúa Jêsus là Đấng Christ, Con của Đức Chúa Trời và là con đường dẫn tới sự sống đời đời. Phierơ đã thực hiện một bước mà nhiều người trong thời của ông đã không thực hiện được, hay không thể thực hiện được. Phierơ đã thực hiện sự kết nối cần thiết giữa lời lẽ của Chúa Jêsus và chính mình Chúa Jêsus. Tiếp nhận Đấng Christ và tiếp nhận Lời của Ngài. Tiếp nhận Lời của Ngài là tiếp nhận Ngài! Hai điều đó luôn luôn gắn liền với nhau! Vì Phierơ đã đặt đức tin của ông nơi Chúa Jêsus và nơi Lời của Ngài, Phierơ được lập làm người dự phần của hai cơ nghiệp quan trọng. Hai cơ nghiệp nầy cho phép Phierơ đưa ra sự đầu phục tuyệt đối cuộc đời của ông đối với Đức Chúa Jêsus Christ. Hai cơ nghiệp đó là:
1. Đức tin - ("chúng tôi tin ") Một sự tin tưởng ở trong lòng Chúa Jêsus là Đấng mà Ngài đã xưng nhận.
2. Kinh nghiệm - ("và biết rằng") Một đời sống được thay đổi, một tấm lòng trọn vẹn, một sự ao ước và hướng đi mới trong cuộc sống, mọi sự đều có sức thuyết phục mạnh mẽ không thể bỏ qua được.
B. Phierơ biết rõ đời sống mình thể nào đã được thay đổi và điều nầy là đủ để tin cậy với thể trạng của mình đến nỗi ông sẽ không lui đi! Ồ, rồi sẽ có lúc yếu đuối trong đời sống của Phierơ khi ông làm buồn lòng Chúa. Ông đã xây lưng mình lại với Chúa Jêsus trong một lúc, nhưng ông không lui đi cho đến đời đời! Một trong những định nghĩa hay nhất mà tôi từng được nghe về một Cơ đốc nhân thực sự như thế nào là đây: "Họ là hạng người không thể lui đi!"
C. Một khi bạn từng cảm thấy cái chạm đầy năng quyền của Đức Chúa Trời Toàn Năng, bạn từng bước đi trong ánh sáng của vinh hiển Ngài, bạn từng nếm trải sự nhơn từ của Ngài và đã kinh nghiệm điều tốt nhứt của Ngài, bạn sẽ không bao giờ thấy thỏa lòng với những cái gì có tính thay thế và bắt chước! Có thể bạn muốn phiêu bạt một thời gian, nhưng bạn, giống như người con trai hoang đàng sẽ "giác ngộ". Bạn sẽ nhớ điều gì có trong nhà Cha và bạn sẽ về nhà thôi! Khi bạn trở về, Ngài sẽ tiếp nhận bạn với vòng tay rộng mở và sự phục hồi trọn vẹn.
D. Chúng ta nghĩ gì về những kẻ lui đi khỏi lẽ thật? Nghĩ gì về hạng người chọn con đường xác thịt hay con đường đức tin? Nghĩ gì về hạng người bằng lòng chối bỏ lẽ thật và ưu ái với sự dối trá? Tôi nghĩ Kinh thánh có câu trả lời: I Giăng 2:19. Chúng ta cần phải yêu thương họ và cảnh báo họ, nhưng khi quyết định của họ đã được đưa ra, chúng ta cần phải để họ lại trong tay của Đức Chúa Trời, Tít 3:10. Đồng thời, chúng ta phải xem xét cấp độ đầu phục của chính chúng ta với Chúa! Chúng ta phải biết chắc rằng chúng ta đang ở nơi mà Ngài muốn chúng ta phải ở, để chúng ta không phải bị chìm đắm.
Phần kết luận: Chúng ta trở lại với phần cuối của câu hỏi Chúa Jêsus đã đưa ra với các môn đồ Ngài ở phần đầu: "Còn các ngươi, cũng muốn lui chăng?" Không phải ai cũng lui đi khỏi Ngài đâu! Thực vậy, có người đưa ra một sự đầu phục trọn vẹn với Chúa và với ý muốn của Ngài trong cả đời sống của họ. Tôi hy vọng đó là bạn. Mặt khác, có người nghe mọi lời xưng nhận của Đấng Christ cùng những đòi hỏi của Tin Lành và rồi lui đi. Họ ra đi để tìm kiếm cái gì đó tốt hơn, cái gì đó đáng tiếp nhận cho xác thịt của họ. Không phải ai cũng lui đi đâu, còn bạn thì sao?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét